Tôi 25 tuổi, mới lấy chồng chưa bao lâu, đây là cái Tết dương đầu tiên ở nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi ở nhà buôn bán, còn chồng làm trong một công ty tư nhân. Nói chung bố mẹ và cả anh đều là người khó tính, chính vì thế tôi làm dâu cũng phải ý tứ, căn ke lắm.
Chồng tôi là người gia trưởng, cố chấp. Chuyện gì anh cũng nhất nhất làm theo ý mình. Ngay từ lúc yêu nhau tôi đã biết tính nết anh rồi, nhưng thấy anh cũng có nhiều cái phù hợp nên chấp nhận bỏ qua, nghĩ rằng ai cũng có nhược điểm, đã yêu thì phải cố chấp nhận.
Lấy chồng được 3 tháng, có lúc nhớ nhà quá, có hôm cuối tuần tôi bảo về ngoại chơi, anh nói thôi nghỉ nhiều hãy về, chứ một ngày bõ bèn gì mà về cho mệt. Tôi tưởng anh sợ tôi mệt thật nên ngậm ngùi đồng ý.
Hôm vừa rồi, vì chuẩn bị Tết dương, tôi bàn với chồng hai vợ chồng về quê ngoại. Thế mà vừa nói xong tôi thấy anh thái độ, tôi hỏi gặng một lúc thì anh hầm hầm tức giận chửi: “Điên à mà về tầm này, đường thì xa lắc xa lơ, tết nhất đi thì tốn kém”.
Tôi ức quá mới cự lại: “Từ ngày cưới đến giờ em chưa về rồi, nếu anh không về thì em về một mình”. Anh đùng đùng lên: “Bảo không về, tết âm về một thể, mỗi lần về là một lần tốn kém, cô mà đi thì đừng về nhà này nữa”. Cãi vã một lúc, chồng tát tôi một cái còn chửi tôi là con ngu, con điên.
Tôi khóc rấm rứt, tủi thân, nhớ nhà và buồn kinh khủng. Tôi không thể ngờ anh là người gia trưởng và ích kỷ quá đáng đến như vậy, nghĩ đến quãng thời gian sau này, tôi thấy chán nản và mệt mỏi quá.