Tôi và vợ yêu nhau hơn 1 năm mới làm đám cưới. Cả hai đứa đều là mối tình đầu của nhau, tình cảm vô cùng trong sáng, yêu nhau cũng chỉ dừng lại ở cái nắm tay, ôm hôn chứ không hề đi quá giới hạn với nhau.
Em ngoan hiền, chân thành, sống biết nghĩ, có trước có sau. Tôi đưa em về nhà, bố mẹ tôi ưng ý lắm, hơn nữa công việc của hai đứa đều ổn nên tính đến chuyện cưới xin.
Tôi vẫn nhớ như in cái đêm động phòng đầu tiên, trong khi tôi vẫn còn cảm giác ngại ngùng khi nhìn thấy vợ nhưng cô ấy tỏ ra tự nhiên, chuyện nghiệp, chính vợ đã chủ động đưa tôi vào cuộc.
Cô ấy gần như là người hoàn toàn khác, cá tính nóng bỏng, vợ làm tôi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác… Đêm tân hôn của chúng tôi diễn ra vô cùng ngọt ngào, mãnh liệt.
Thế nhưng cưới về mấy hôm, vợ “lộ nguyên hình” là người đàn bà vô cùng táo bạo. Tôi không phải người “yếu đuối” gì nhưng so với vợ đúng là thua xa. Mà điều khiến tôi áy náy nhất là việc vợ lần đầu làm chuyện ấy nhưng vô cùng chuyên nghiệp.
Tôi ám ảnh nhất là việc vợ thích những trò bạo lực. Cô ấy học ở đâu ra trò yêu quái dị, bắt tôi trói chân tay lại, một mình vợ làm chủ cuộc yêu. Thú thật, tôi thấy sợ đến mức chẳng còn hứng thú gì nữa. Nhưng nếu tôi không đáp ứng được thì vợ quay ra giận dỗi.
Ngoài chuyện ấy thì vợ vẫn là một người phụ nữ tốt, chăm sóc gia đình, đối nội đối ngoại rất chu đáo. Vậy nên tôi vẫn đang cố gắng gạt đi mọi thắc mắc bằng suy nghĩ, mình may mắn lấy được vợ yêu mình hơn. Thế nhưng, sức chịu đựng của tôi cũng đến ngưỡng mất rồi. Tôi nên làm gì bây giờ đây?