Tôi lấy chồng ai cũng bảo sướng. Chồng giàu có, học hành bằng cấp, công việc đều rất tốt. Anh lại rất yêu thương, chiều chuộng tôi.
Tôi lại không phải làm dâu, bởi trước khi cưới anh đã mua được nhà riêng, chẳng thiếu thốn thứ gì. Nói chung tôi thấy cực kỳ hài lòng về cuộc hôn nhân này.
Có điều, chồng yêu quá cũng mệt mỏi, bởi anh lúc nào cũng bao bọc tôi, muốn tôi phụ thuộc vào anh mọi thứ. Tôi đi đâu, làm gì, chơi với ai anh cũng kiểm soát, lúc nào anh cũng trong trạng thái tâm lý sợ mất vợ.
Nhất là chuyện anh lúc nào cũng nói: “Anh chỉ cần tưởng tượng ra cảnh em ngoại tình, phản bội anh là anh không chịu được”. Mới đầu tôi thấy ghen tuông chút xíu còn hay hay, bởi thấy anh yêu tôi nhiều, nhưng sau này càng ngày tôi càng thấy gò bó, khó chịu. Đi đâu, làm gì tôi đều phải báo cáo với anh, nếu không anh nghi ngờ tra khảo, hờn dỗi hệt như đứa trẻ con.
Nhất là chuyện chăn gối, không biết anh học ở đâu ra chiêu ép tôi ngày nào cũng phải làm chuyện đó để không còn sức mà đi tòm tem nữa. Một tháng, tôi chỉ thoát được đúng 5 ngày đèn đỏ.
Có hôm áp lực công việc nhiều hay không khỏe từ chối, chồng vẫn kiên quyết bằng được mới thôi.
Có lúc tôi buồn ngủ quá, người ngợm rã rời anh vẫn hùng hục bên trên, mặc kệ tôi thấy thế nào thì thấy.
Tôi biết là chồng yêu mình, nhưng cứ thế này thật sự tôi không chịu nổi mất. Tôi nên làm gì đây?