Tôi và Vân yêu nhau hơn 1 năm thì tính đến chuyện kết hôn. Trong mắt tôi, cô ấy là người con gái tuyệt vời nhất trên đời. Em hiền lành, nhu mì, vô tư, nhiều khi tôi trêu, em cứ như là Tấm vậy.
Tôi 30 tuổi, cũng từng trải qua một vài mối tình, thú thực, mọi cung bậc của tình yêu tôi đều nếm trải cả rồi, ngay cả chuyện vượt rào tôi cũng không còn xa lạ nữa.
Đối với em, chẳng hiểu vì sao ngay từ những ngày đầu quen rồi yêu, tôi đã luôn cảm thấy gắn bó, trân trọng, muốn được che chở, nó khác hẳn với những cuộc tình ngày trước. Dù em không có gì đặc biệt, em có công việc ổn định, ngoại hình cũng bình thường, tôi yêu em phần lớn là vì tính nết. Tôi không biết những người đàn ông khác thế nào, nhưng với tôi, để lấy làm vợ chỉ cần thế là mãn nguyện lắm rồi.
Thời gian yêu nhau, có đôi lần tôi thử gợi ý chuyện đó nhưng nhất định vợ không đồng ý. Cô ấy bảo chỉ trao gửi cho chồng thôi, chưa cưới thì không bao giờ. Thú thực, kể cả cô ấy có đồng ý thì tôi vẫn cưới thôi, nhưng thấy em từ chối, tôi lại thấy vui vui.
Yêu nhau một thời gian, bố mẹ hai bên cũng giục giã nên chúng tôi làm đám cưới. Đêm tân hôn, tôi hồi hộp ghê lắm, tắm xong nằm chờ vợ mà thấy háo hức kinh khủng. Nửa tiếng sau lúc vợ bước vào, tôi há hốc mồm ngạc nhiên khi thấy cô ấy mặc một chiếc váy ren mỏng dính, rất quyến rũ, cô ấy lại là người chủ động. Tôi đã mất nhiều thời gian để tưởng tượng những việc mình sẽ làm trong đêm tân hôn, ai dè đâu lại do vợ làm chủ thế này.
Tôi không phải là trai tân nhưng đứng trước vợ, tôi như pho tượng sống, chân tay thừa thãi không biết làm gì. Vợ tôi nhanh chóng trở thành nghệ nhân sắp đặt, vợ đặt đâu tôi ngồi đấy nhưng tôi vẫn chưa hết hoang mang.
Vợ cầm trịch tất cả, cô ấy mất mấy phút hơi lóng ngóng nhưng sau đó hòa nhịp ngay. Tất nhiên vì chưa từng trải qua bao giờ, nên có những cái em không biết, nhưng chỉ cần tôi hướng dẫn qua là em làm “đâu vào đấy”.
Thú thực, chưa bao giờ tôi được nếm trải cảm giác bay bổng đến như vậy. Vợ thì hoàn toàn biến thành người khác. Lúc xong việc, tôi nằm nhìn em, bảo Tấm thành Cám từ lúc nào thế vợ. Cô ấy cứ cười khúc khích.
Đêm đó, vợ ngủ say rồi, tôi thì cứ len lén nhìn ngắm vợ, trong lòng bần thần tự hỏi, liệu đây là do khả năng sẵn có hay cô ấy đã học hỏi ở đâu. Dưới ga giường, dấu vết vẫn còn loang. Ít ra là vì tôi không hề mong chờ vợ mình sẽ là người đầy kĩ năng trên giường thế này, dẫu biết là như thế thì cũng tốt thôi. Tự dưng tôi băn khoăn, liệu có phải vợ có những góc khuất nào đó mà tôi không hề biết?