Tôi vừa lấy chồng được gần 1 tuần, cuộc sống không mấy dễ chịu vì tôi và mẹ chồng không hợp nhau, bà hay soi mói, để ý và dò xét nhất cử nhất động của tôi.
Trước khi lấy nhau, về nhà anh ra mắt, nói chuyện với bà vài bận là tôi cũng đoán được một phần tính cách của bà rồi, nhưng tôi không ngờ khi sống chung với nhau lại nhiều chuyện phát sinh như thế.
Anh là con một, bố anh mất được hơn 4 năm rồi, nhà chỉ có mẹ anh, bà vừa nghỉ hưu không lâu, giờ chỉ quanh quẩn ở nhà cơm nước, Mẹ anh khá kỹ tính, sạch sẽ, nhà cửa lần nào tôi đến cũng thấy sạch như bóng. Có khi ăn cơm xong, bà cũng không cho tôi xuống rửa dọn vì bà bảo mới đến chưa biết chỗ sắp xếp, rửa xong không biết bà lại phải làm lại, mất thời gian ra.
Mẹ chồng tôi truyền thống lắm, nếu không muốn nói là có phần cổ hủ, lạc hậu. Từ chuyện chúng tôi đi lại ăn ở thế nào bà cũng tham dự, bà còn nhấm nhẳng dặn tôi về nhà bà là đi lại, ăn nói phải ý tứ, nhất là không được mặc quần ngắn trên đầu gối. Tôi vâng dạ gật đầu, đành tự an ủi mình, thôi thì tôi đi cả ngày, có tối về gặp nhau một lúc cũng không sao.
Đêm tân hôn, tôi chuẩn bị chu đáo lắm, trang trí phòng rất đẹp có nến, hoa hồng, tôi cũng mua sẵn một bộ váy ren mỏng, rất quyến rũ, tôi muốn đêm đầu tiên ở gần nhau phải thật đáng nhớ.
Vậy mà vừa vào phòng một lúc, hai đứa còn đang ríu rít nô đùa thì mẹ chồng gõ cửa, bà cầm điện thoại của chồng tôi lên, bảo có ai gọi. Anh vừa ra mở cửa, bà nhìn thấy tôi thì lập tức biến đổi sắc mặt. Bà xông vào nhà, bảo tôi mặc lại quần áo sang bà nói chuyện. Chồng tôi hích vợ, bảo sang xem mẹ bảo gì đã. Tôi khó chịu lắm nhưng cũng thay đồ rồi sang.
Vừa đóng cửa thì mẹ nói: “Lần sau con chú ý chuyện ăn mặc, kể cả không có ai cũng không được ăn mặc thế, chỉ đàn bà hư hỏng, dễ dãi, lẳng lơ mới mặc cái thứ đấy thôi. Tý nữa về mang cái váy đấy sang đây cho mẹ, mẹ giữ hộ, con mặc thế này là đẹp rồi”. Tôi về phòng, vừa ấm ức, vừa xấu hổ, kể với chồng, anh an ủi thôi lần sau chú ý, chốt cửa vào thì tôi mặc gì thì mặc.
Kể từ sau hôm đó, tôi càng cảm thấy sự khó tính của bà. Tôi làm gì bà cũng đứng kè kè bên cạnh soi mói, nhiều lúc vô cùng mệt mỏi. Thú thực, nghĩ đến cả quãng thời gian dài sau này, tôi thấy chán nản và lo lắng quá. Có chị em nào trong hoàn cảnh như tôi không cho tôi xin ít kinh nghiệm sống chung với mẹ chồng với?