Chúng tôi mới cưới nhau gần 1 năm, còn chưa có con cái gì. Tôi rất yêu thương cô ấy, vợ chồng son nên hạnh phúc và chí thú lắm.
Chúng tôi yêu nhau hơn 2 năm mới cưới, thời gian yêu nhau cũng có hiểu lầm, hờn dỗi nọ kia nhưng vì tình yêu nên đã vượt qua tất cả, ở bên cạnh nhau hai đứa lúc nào cũng thấy vui, ríu rít mãi không thôi.
Chúng tôi cũng đã vượt rào trước khi làm đám cưới, chuyện ấy tương đối hòa hợp, thời gian về sống chung, chúng tôi hợp cạ nên không “vỡ mộng” gì cả.
Tôi là nhân viên kinh doanh nên cũng hay phải đi công tác lắm, thường thì những chuyến đi khoảng 1 tuần là thường xuyên. Tôi cũng nói với vợ rồi, bảo cô ấy phải thông cảm ngay từ đầu. Được cái vợ biết thông cảm, nên tôi cũng thoải mái.
Từ lúc lấy nhau, tôi luôn tự nhủ với bản thân phải sống chân thành với vợ, cũng chính vì thế nên tôi sống biết điều lắm. Những ngày ở nhà, cứ đi làm về là về ngay để hộ vợ cơm nước.
Cách đây một tháng, tôi có đợt công tác gần 1 tháng trong Đà Nẵng, xa vợ, tôi nhớ cô ấy lắm. Hôm về, thấy vợ là tôi ôm hôn ngấu nghiến, hai vợ chồng xa nhau lâu, nhớ lắm. Tôi “đòi” luôn nhưng vợ bảo nghỉ ngơi đã, “để dành đến tối”.
Thật sự hôm ấy tôi háo hức lắm. Hai đứa vừa nhập cuộc, tôi đinh cởi áo vợ ra thì cô ấy cản lại, tôi hơi ngạc nhiên, vợ cười khúc khích bảo để thế cho đặc biệt. Hôm ấy chúng tôi hòa vào nhau vô cùng mãn nguyện.
Đến hôm sau, thấy vợ cũng bảo thế, tôi thấy nghi. Lúc đó vợ mặc mỗi cái áo hai dây, tôi kéo mạnh một phát. Đập vào mắt tôi là vết tím bầm trên bầu ngực. Tôi choáng váng, vợ vội vàng kéo áo.
Tôi túm cổ tay vợ, gằn lên. Vợ run rẩy, sợ hãi sau đó khóc òa lên thú nhận rằng cách đây mấy hôm, cô ấy đi liên hoan cùng sếp, vì uống quá đà nên để xảy ra chuyện.
Tôi sốc vô cùng, nghĩ mà uất ức. Vợ khóc nhiều lắm, cô ấy thề là say không biết gì chứ không hề có quan hệ tư tình nam nữ gì cả. Tôi không biết có tin được vợ không, cũng không biết làm sao bây giờ nữa…