Tôi lấy chồng hơn tôi 20 tuổi, lúc đấy không phải vì tôi tự nguyện, thương yêu gì, mà chỉ vì chồng có ơn với nhà tôi, chẳng có gì đền đáp nên tôi mới gật đầu đồng ý làm đám cưới.
Chồng tôi có một đời vợ, một cậu con trai, nhưng chia tay xong con trai anh theo mẹ ra nước ngoài định cư, sau đo hai người cũng không gặp gỡ gì nhau nữa.
Chồng tôi giàu có, chiều vợ. Phải nói thật, tôi lấy anh sống rất sướng, vật chất chẳng thiếu thốn thứ gì, nhưng có một điều rất buồn lòng là chồng tôi chẳng hiểu lý do gì mà không sinh thêm con được. Thành ra nhà cửa nguy nga, tráng lệ cũng có tôi và chồng quanh ra quẩn vào.
Chồng tôi tuy tuổi không quá cao, gần 50 như người ta vẫn cường tráng, nhưng anh lại bị bệnh linh tinh nhiều nên sức khỏe yếu, chuyện chăn gối cũng bập bõm. Trong khi đó, tôi mới có ngoài 20, sức xuân hừng hực.
Cũng vì chồng không đám ứng được, nên tôi có bồ. Tôi cũng giày vò mình lắm, nhưng anh không trách tôi được, là do anh không làm tròn bổn phận của mình, đến đứa con cũng không cho tôi được thì anh dám nói gì.
Thế nhưng tôi cũng ít khi được gặp người tình, vì anh cũng bận, hơn nữa chúng tôi cũng phải vụng trộm, có khi cả tháng mới hẹn hò nhau được một lần.
Hằng đêm nằm cạnh chồng, thật sự tôi thèm đến cháy bỏng một cánh tay vững chắc ghì chặt lấy, nỗi khát khao yêu đương cháy bỏng cứ hừng hực trong người…
Chồng tôi rất tốt, tôi cũng thương anh, nhưng chuyện chăn gối giữa chúng tôi hoàn toàn không ổn chút nào, dù tôi cũng cố gắng cải thiện, nhưng chênh lệch tuổi tác, sức khỏe khiến chúng tôi khó lòng mà hòa hợp. Giờ tôi không biết mình cứ sống thế này đến bao giờ nữa, bỏ thì tôi không đành, bởi anh rất tốt, giúp đỡ tôi rất nhiều… Tôi nên làm gì đây?