Tôi 28 tuổi, hiện là nhân viên kinh doanh, tôi lấy chồng được 4 năm, con trai năm nay lên 3 tuồi. Nhìn gia đình tôi, ai cũng phải ngưỡng mộ vì hạnh phúc. Chồng tôi là lập trình viên, thu nhập hai đứa ổn định, anh rất yêu thương vợ con.
Công việc của tôi thương xuyên phải đi công tác, vì phải ký kết hợp đồng các thứ, cũng may có chồng tâm lý lại giỏi việc nhà. Dù con nhỏ nhưng để bố con anh ở nhà tôi cũng yên tâm, lúc con chưa đi lớp được thì có bà nội đến giúp, sau này khi cu Tít lớn, đi mẫu giáo thì bố con anh tự chăm nhau.
Người ta nói “ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ” quả thực không sai. Hôm trước tôi trở về sau chuyến công tác Sài Gòn 1 tuần, xa nhà nhớ chồng nhớ con ghê lắm. Về nhà bế con, cưng nựng tôi hỏi có nhớ mẹ không, thằng bé ôm riết, nghĩ cũng thấy thương lắm.
Lúc tôi cho con đi tắm, thằng bé đột nhiên bảo: “Mẹ ơi, bố dắt cô về nhà còn tắm cho cô nữa đấy, cô còn mua kẹo cho con”. Tôi choáng váng, gặng hỏi con, thằng bé câu được câu chăng kể rất vô tư.
Tôi ức lên đến cổ, hôm đó về vợ chồng cãi nhau. Chồng cãi khăng khăng, anh nói ai lại đi tin lời đứa trẻ 3 tuổi rồi nghi ngờ vớ vẩn. Nhưng trẻ con thì biết gì mà nói dối, nếu anh không dẫn người khác về, làm gì có chuyện thằng bé nói như vậy.
Tôi không bắt được quả tang, nhưng chắc đến mười mười chồng dẫn gái về nhà mèo mỡ, càng nghĩ càng cay cú. Giờ tôi nên làm gì đây?