Tôi năm nay 27 tuổi, có một con gái gần 2 tuổi. Tôi mới ly hôn cách đây gần 1 tháng, trong lòng tôi bây giờ ngổn ngang nhiều nỗi, cũng bởi bị người chồng mà tôi yêu thương nhất phản bội.
Anh ở tận trong Nam, thấy bảo nhà nghèo quá mà dạt ra ngoài này làm ăn. Anh thuê trọ ở cạnh nhà tôi, bố mẹ tôi là dân kinh doanh, buôn bán, thấy anh hiền lành thật thà nên thương, cưu mang anh, nhận anh về làm cho nhà tôi. Thời gian làm việc, thấy anh chịu khó, thật thà, biết tính toán, bố mẹ tôi càng quý, năm đó tôi 22 tuổi, mến nhau nên bố mẹ vun vào, bản thân tôi cũng có tình cảm với anh rồi nên nhận lời kết hôn.
Lấy nhau xong, bố mẹ tôi mua nhà cho hai vợ chồng, còn cho một sạp hàng để buôn bán. Kinh tế vợ chồng tôi chẳng phải lo lắng gì, nhờ ông bà ngoại nâng đỡ nhiều. Thế nhưng sức khỏe tôi không được tốt lắm, việc buôn bán sớm khuya không phù hợp nên bố mẹ lại đầu tư cho vợ chồng tôi đi học nghề làm tóc, tôi học rất nhanh, nhưng chồng lại không có năng khiếu, sau khi học xong thì tôi có bầu, sinh con, hết nghĩ cữ cũng là lúc tôi bắt tay vào nghề làm tóc, được lộc nên quán rất đông khách, ăn nên làm ra.
Thời điểm đó vợ chồng tôi không còn buôn bán gì nữa rồi, chồng không làm nghề được nên chỉ loanh quanh, hộ tôi bế con, còn bà ngoại trông cháu là chủ yếu. Được hơn 1 năm như thế, thấy chồng chán nản, suy nghĩ, tôi hỏi anh muốn làm gì, anh nói muốn mở cửa hàng bán đồ điện tử vì không muốn mang tiếng ăn bám vợ.
Thế là tôi đồng ý, có bao nhiêu vốn liếng dồn cả cho anh, anh mở trên phố, cách nhà tôi chừng hơn 10 cây số, việc làm ăn mới đầu cũng chật vật, nhưng sau này thì bắt đầu đi vào ổn định.
Vậy mà đùng một cái tôi nghe thiên hạ đồn đoán anh có bồ, tôi hỏi thì anh chối đây đẩy. Vì không có bằng chứng gì nên tôi tin anh, nhưng 3 tháng sau thì anh về nhà thú nhận anh có con với người phụ nữ khác, đã hết tình cảm với tôi và khăng khăng đòi ly hôn. Bố mẹ tôi giận kinh khủng lắm, bảo anh là đồ ăn cháo đá bát nhưng anh cứ trơ ra, không phản ứng gì, tôi níu kéo mãi không được, cuối cùng cũng đặt bút ký.
Sau ly hôn, cuộc sống của tôi đảo lộn hoàn toàn, chơi vơi, suy sụp… Tôi không ngờ lòng người bạc thế, không có tôi thì anh đừng mơ có cuộc sống như hôm nay. Lúc khó khăn thì bên nhau, có tiền rồi thì thay lòng đổi dạ. Tôi buồn lắm, phải làm sao đây?