Vợ chồng tôi kết hôn được 8 năm, có với nhau hai mặt con. Con gái lớn đang học lớp 2 còn con trai út mới sinh chưa đầy 6 tháng. Tôi hiện vẫn đang ở nhà trông con. Còn chồng tôi là kiến trúc sư.
Cuộc sống của hai đứa khá ổn, kinh tế không phải lo lắng gì, bởi hiện tại chồng tôi làm ra tiền, lúc sinh con cũng có tích lũy. Hơn nữa bố mẹ hai bên cũng giúp đỡ chúng tôi nhiều.
Ngày trước khi mới cưới nhau, hai chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng, gia đình anh rất cơ bản, vì thế cuộc sống khá êm đềm, trước giờ không bao giờ xảy ra chuyện gì như cự cãi, hay xích mích to tát gì, chuyện ngoại tình hay mèo mỡ tôi cũng chưa bao giờ phải lo lắng.
Khi con gái 5 tuổi thì vợ chồng tôi chuyển ra ở riêng, bố mẹ hai bên hỗ trợ mua cho hai vợ chồng tôi một căn nhà chung cư, thời điểm đó, chú út cưới vợ nên nhà cũng khá chật chội.
Tôi bầu bé thứ 2, thể trạng yếu hẳn lần trước nên vợ chồng phải kiêng khem chuyện ấy triệt để, chồng tôi lại là người có nhu cầu khá cao trong chuyện ấy, vì thế lúc kiêng cữ tôi biết anh cũng chật vật ghê lắm.
Từ lúc tôi bầu bí, đến khi sinh con, hai vợ chồng gần như không bao giờ gần gũi nữa.
Lúc tôi sinh con chừng 5 tháng, có nghe người cùng khu nói đến chuyện anh qua lại với một người phụ nữ khác ở gần nhà nhưng tôi không tin. Hơn nữa chũng chỉ là lời bóng gió, chẳng có căn cứ nào rõ ràng cả. Tôi kiên quyết gạt suy nghĩ đó ra khỏi đầu mình.
Cùng dãy với tôi là nhà của một người phụ nữ đơn thân, nghe đâu đã ly dị chồng. Cô ta gần như sống biệt lập, không can hệ gì với ai bao giờ, thỉnh thoảng hai vợ chồng có nói chuyện đến, chồng tôi cũng chỉ ừ à cho qua..
Cho đến một ngày, tôi bế con sang hàng xóm chơi. Chị nói với tôi có chuyện này chẳng biết có nên nói cho tôi biết không. Cuối cùng chị đưa điện thoại cho tôi xem, bảo rằng nửa tháng nay nghe nói ở khu này có trộm nên đã lắp camera bên ngoài, không ngờ phát hiện ra chồng tôi tối nào cũng lẻn sang bên nhà người phụ nữ đó. Tôi điếng cả người, nhưng đúng là chồng tôi rồi, không lẫn vào đâu được. Tôi gần như suy sụp.
Hôm đó, vợ chồng tôi như có bão. Tôi khóc lóc, đau đớn, tra khảo chồng. Anh cầu xin tôi tha thứ, nói rằng vì không chịu nổi vì phải kiêng quá lâu nên như thế. Anh nói là cô ta chủ động kéo anh vào chứ anh chẳng yêu đương gì cả. Anh xin tôi cơ hội được sửa sai.
Tôi thực sự không biết nên làm thế nào bây giờ nữa. Khủng hoảng, hoang mang và đau đớn lắm, xin hãy cho tôi lời khuyên với…