Chúng tôi bắt đầu mối quan hệ vụng trộm đã hơn 2 năm trời. Từ ngày tôi còn là cô sinh viên năm cuối đến cơ quan anh thực tập. Anh là người hướng dẫn tôi, ấn tượng của tôi về anh là người đàn ông hiền lành, chững chạc, nhưng có chút lạnh lùng, khó gần.
Ban đầu, chúng tôi vẫn giữ khoảng cách, nhưng dần dần, công việc của tôi nhiều hơn, vì không biết cách làm nên tôi đành tìm anh để hỏi, cứ như thế, chúng tôi xích lại gần nhau lúc nào chẳng biết. Rồi những buổi gặp gỡ không liên quan tới công việc diễn ra ngày một nhiều, lúc đó tôi đã biết anh có gia đình nhưng vẫn không cản được mình đến gặp anh.
Tình cảm tôi dành cho anh ngày một lớn, tôi cũng cảm nhận được điều đó từ anh. Kết thúc đợt thực tập, anh đưa tôi đi uống nước. Chẳng hiểu sao, lúc đó tôi cứ nhìn anh rồi khóc, anh dường như không kiềm được mình nữa mà đến ôm lấy tôi. Tôi nép vào anh, với hạnh phúc, với yêu thương, với cả đau khổ khi chấp nhận yêu một người đã có gia đình như anh.
Anh kể cho tôi về vợ của anh, đó là người phụ nữ anh yêu từ ngày còn đi học, nhưng kết hôn rồi, vợ anh ngày càng thay đổi. Từ một người dịu dàng, hiền hậu, vợ anh trở thành người phụ nữ ghê gớm, chanh chua, cả ngày chỉ biết có công việc, không bao giờ để ý, quan tâm đến chồng con. Tình cảm vợ chồng anh đã nguội lạnh từ lâu, sống chung dưới một mái nhà mà anh chị đi qua nhau lặng lẽ như người dưng. Kết hôn 10 năm, nhưng một nửa thời gian sau này, anh sống chỉ vì trách nhiệm một người chồng, một người cha.
Tôi nghe anh kể mà thương anh lắm, tôi thực sự muốn làm người phụ nữ ở cạnh anh, có thể lắng nghe, chia sẻ với anh mọi điều lo lắng, mọi nỗi buồn trong cuộc sống. Tôi muốn lấp đầy khoảng trống trong lòng người đàn ông này. Thế là tôi lao vào anh như con thiêu thân, yêu anh bất chấp mọi đạo lý trên đời, và anh cũng yêu tôi như thế.
Làm người thứ 3 thật chẳng sung sướng gì…(Ảnh minh họa) |
Thế nhưng, thú thực làm người thứ 3 thật chẳng dễ chịu gì. Tôi đau lòng, ghen tuông, dằn vặt nhưng chẳng dám cho anh biết, ở bên cạnh anh nhiều khi tôi tủi thân muốn rơi nước mắt vẫn phải tỏ ra vui vẻ cho anh yên lòng. Nhiều lần, đi cùng anh chọn quà sinh nhật hay mua đồ cho con gái anh, nhìn vẻ mặt vui vẻ, hồ hởi của anh khi lựa được món đồ ưng ý mà tôi buồn đến thắt lòng. Hình như, tôi vẫn đứng đâu đó bên ngoài trái tim anh, ít nhất là những khoảnh khắc anh sống vì con như thế này.
Bạn bè tôi biết mối quan hệ của tôi, ai cũng ra sức khuyên can, bảo tôi có tiếp tục cũng chẳng để làm gì. Đàn ông có người khác cũng không bao giờ bỏ vợ con, tôi mà tiếp tục kéo dài mối quan hệ này thì chỉ tôi là người thiệt thòi, đau khổ mà thôi. Tôi biết chứ, tôi nghĩ nhiều, tự dày vò mình nhiều, nhưng trái tim tôi chẳng bao giờ chịu nghe theo lý trí.
Tôi đã từng nghĩ mình chẳng hề sai khi yêu anh, nhưng hơn 2 năm qua, tôi thật sự mỏi mệt quá rồi. Lúc nào tôi cũng tự dằn vặt mình, lương tâm tôi chưa một ngày nào yên ổn. Tôi chỉ có thể gặp anh vụng trộm, nhưng tối đến, tôi vẫn phải trả anh về với gia đình của mình. Có nhiều đêm, tôi cô đơn, tôi nhớ anh quay quắt, lén ôm chiếc gối khóc thầm, tôi thấy phận mình sao tủi buồn đến thế. Người đàn ông tôi yêu giờ này đang thuộc về người phụ nữ khác, về đúng vị trí mà anh cần phải ở.
Tôi đau lòng lắm, tôi muốn quên anh đi nhưng không làm được. Có ai đã từng trong cảnh ngộ này, có thể cho tôi lời khuyên, để tôi giải thoát cho chính mình được không?
Phụ nữ nên chọn chồng như thế nào để được hạnh phúc?
(Chia sẻ) – Sinh ra là phụ nữ, ai cũng mong muốn mình sẽ lấy được người chồng vừa giỏi giang, vừa thành đạt, vừa yêu thương vợ con lại hết mực chung thủy. |
Phụ nữ khôn phải biết yêu bản thân mình
(Chia sẻ) – Là phụ nữ thay vì suốt ngày than vãn, chán chường chuyện chồng con, tại sao không khôn ngoan học lấy cách yêu thương bản thân mình. |
Bạn gái ghen khủng khiếp
(Chia sẻ) – Tôi bây giờ chỉ có cảm giác “Bỏ thì thương, vương thì tội” cũng bởi tính ghen tuông phi lý của cô ấy. |