Tôi kết hôn mới hơn 2 năm, hiện đang có con gần 1 tuổi. Tôi và chồng cưới nhau sau gần 7 năm yêu đương, hẹn hò, quãng thời gian không hề ngắn đủ để tôi yêu và tin tưởng anh.
Anh là người đàn ông tốt, hiền lành, yêu tôi, chiều con. Suốt thời gian dài như thế yêu nhau, anh chưa từng để xảy ra chuyện gì quá đáng cả, cũng không bao giờ khiến tôi phải nghi ngợ sự chung thủy của anh.
Hai đứa cũng đi qua không biết bao nhiêu khó khăn, những lần li biêt hợp tan mới đi đến đích cuối cùng. Trong lòng tôi, anh là cả cuộc sống, là mọi thứ đáng trân trọng nhất.
Sức khỏe tôi không tốt, lại phải đi làm nữa nên hi sinh con tròn 6 tháng, hết thời gian nghỉ tôi phải thuê giúp việc để trông con, còn đi làm lại. Con bé trung tâm tìm cho tôi có 19 tuổi, nhìn quê mùa, hiền lành. Nói chung tôi cũng mến lắm, vì con bé lễ phép, khéo léo lại thật thà. Tuy thời gian ở nhà tôi được chừng nửa năm nhưng tôi coi như em gái. Ngoài tiền lương, tôi luôn cho thê tiền, một tháng cũng cho về 1, 2 ngày thăm gia đình. Ăn uống tôi cũng bảo ngồi cùng, không hề có sự phân biệt.
Vậy mà cách đây mấy ngày, nửa đêm tôi mất ngủ vì con ọ ẹ, cho con ti xong, dỗ con ngủ tôi dậy định ra uống nước, cũng vì tỉnh dậy không thấy chồng đâu nên đoán anh đi vệ sinh.
Ai ngờ vừa xuống đến cửa bếp, tôi giật mình khi thấy hai bóng đen đang ôm nhau chặt cứng, tôi bật điện lên, hai người đó buông nhau ra. Tôi chết điếng khi thấy chồng và con bé giúp việc đang run lẩy bẩy.
Quá sốc, tôi ngã ngồi xuống, chồng vội vã chạy lại, tôi cho anh cái tát rồi ôm mặt òa khóc ngay. Tất nhiên đêm đó, con bé giúp việc phải thu dọn đồ đạc, sáng sớm rồi khỏi nhà tôi. Còn chồng, tôi viết đơn nhưng anh sống chết không ký, anh giải thích, thanh minh các thứ nhưng tôi không chấp nhận nổi. Anh nói chỉ là một phút xao lòng, thấy con bé “hay hay” thôi, anh thề anh chưa làm gì vượt quá giới hạn cả nhưng tôi không tin, dù có chưa làm gì thì anh cũng phản bội tôi rồi, cứ nghĩ đến hình ảnh đó là tôi phát điên lên… Tôi phải làm sao bây giờ đây?