Tôi quen Lâm trong đám cưới cậu bạn thân, tôi là bạn chú rể còn cô ấy là khách bên nhà cô dâu. Mới đầu tôi cũng không chú ý gì, nhưng sau khi cô ấy lên hát thì tôi mới để ý. Lâm khá xinh, duyên duyên, mạnh dạn và hát rất hay.
Sau hôm đó về, tôi ngại nên cũng không dám ho he bắt chuyện. Phải chừng 1 tháng sau, khi bạn tôi đăng ảnh lên mạng, thấy cô ấy vào bình luận, tôi mừng như bắt được vàng nên vội gửi lời mời kết bạn. Sau đó tôi thấp thỏm, cứ chốc lát lại vào xem mà chẳng thấy cô ấy đồng ý gì, mãi đến ngày hôm sau mới thấy Lâm chấp nhận lời mời.
Tôi lấy can đảm nhắn tin, thật mừng vì cô ấy nhớ ra tôi ngay. Chúng tôi nói chuyện hợp cạ lắm, cả ngày không hết chuyện, hết facebook lại trao đổi số điện thoại, tối nào cũng buôn dưa.
Chừng 2 tuần thì Lâm nhận lời đi uống nước với tôi, hôm đó cô ấy xinh vô cùng. Tim tôi cứ như hẫng xuống một nhịp, xa là nhớ nhung, gặp nhau vui vẻ. Tôi biết mình đã yêu cô ấy rồi.
Mấy lần định ngỏ lời nhưng sợ vội vã quá lâm từ chối nên tôi lại thôi. Cho đến hôm vừa rồi sinh nhật Lâm, tôi mua hoa và quà tới, tổ chức cho cô ấy một bữa tiệc nhỏ, cũng ngỏ lời luôn. Lâm gật đầu đồng ý, tôi hạnh phúc lắm.
Đi ăn, đi xem phim về đã 11 giờ. Trời bỗng đổ con mưa lớn, tôi băn khoăn, sau vài phút lưỡng lự, tôi bảo hay tạt vào nhà nghỉ đợi ngớt mưa rồi về, em gật đầu.
Thú thật, tôi không hề có ý định gì với em cả, chỉ định tạnh rồi về nhưng ai ngờ chính em là người chủ động. Đêm đó, chúng tôi đã có một đêm vô cùng nồng nàn.
Sáng hôm sau tôi đưa em về, em bảo tối rảnh không lại gặp nhau tiếp nhé. Tôi chạy xe về, trong lòng cảm thấy có đôi chút … hụt hẫng, vì em dễ quá, lần đầu tiên khi vừa nhận lời em đã đồng ý, vậy với người khác em có thế không, tự dưng tôi thấy chán nản, băn khoăn quá.