Yến là em họ xa của chị. Trong quê thì họ hàng dây mơ rễ má lằng nhằng nên mang tiếng em họ nhưng mãi đến khi bác chị dắt Yến từ trong quê ra giới thiệu thì chị mới biết có cô em họ như thế. Yến năm nay 21 tuổi, không được học hành tử tế nên sớm đi làm các công việc chân tay. Nhân lúc chị đang mang thai, không thể quán xuyến việc nhà nên bác chị gửi gắm Yến luôn, tiện một công đôi ba việc.
Ấn tượng ban đầu của chị về Yến khá tốt, ít nói, có phần nhút nhát, ngại giao tiếp. Bản tính chị đa nghi, có cô giúp việc trẻ trung trong nhà cũng không khỏi lo lắng nhưng thấy cách Yến tránh né tiếp xúc với chồng chị thấy rõ, chỉ cắm mặt làm, làm xong thì chui vào phòng riêng nên chị phần nào yên tâm. Bác chị kể cách đây gần năm đáng nhẽ Yến đã về làm dâu nhà người ta rồi nhưng gã chồng chưa cưới kia làm đứa khác “ễnh bụng” đến bắt vạ. Từ đó Yến sinh ra ghét đàn ông, không muốn va chạm với ai cả.
Chị đối xử rất tốt với Yến, phần vì thương hoàn cảnh, phần vì muốn dùng tình cảm để Yến nhiệt tình giúp mình. Sức khỏe chị không ổn định nên mang thai khá vất vả, chị hầu như chẳng đụng được vào việc gì. Nhà chồng chị hay có công việc do đông anh em nên dâu trưởng như chị dù mang thai cũng không tránh khỏi phải đảm nhiệm việc này việc kia. Nhờ có Yến mà chị nhàn hẳn.
Sinh con xong, chị bắt đầu lao vào công cuộc lấy lại vóc dáng để còn đi làm trở lại và nhất là để chồng không chán mình. Có những hôm đi tập về muộn, trong nhà chỉ có Yến và chồng chị cũng hơi chột dạ nhưng nhìn biểu hiện của họ, chị yên tâm phần nào. Dù đã ở nhà chị khá lâu nhưng thái độ của Yến với anh và ngược lại vẫn xa lạ. Chị có ý định giới thiệu vài người cho Yến nhưng Yến cự tuyệt hoàn toàn, nói rằng mình không muốn yêu ai nữa.
Thế rồi một ngày nọ, đang trên đường đi làm, chị sực nhớ còn tập tài liệu để quên trong phòng chưa mang đi nên vòng về nhà lấy. Về đến nhà, nhìn thấy xe chồng đỗ trong sân, chị thấy lạ, anh đi làm trước chị cơ mà, sao giờ vẫn còn ở đây. Linh tính có chuyện không hay, chị rón rén lấy chìa khóa khẽ khàng mở cổng.
Vừa bước lên cầu thang, chị nghe thấy tiếng cười nói khúc khích phát ra từ phòng mình. Nấp sau cánh cửa, chị hé mắt vào nhìn thì sững sờ thấy cảnh “gái trên trai dưới” của chồng chị và cô em họ kiêm giúp việc quý hóa. Yến mặc chiếc váy ngủ của chị, cài tóc giống hệt chị rồi uốn éo trên người anh. Chị không thể chịu đựng được nữa bèn đạp của xông vào, gào toáng lên. Trái với suy nghĩ của chị, thái độ của anh và Yến lại rất bình thản.
– Em bình tĩnh nghe anh nói đã.
Rồi anh bắt đầu kể. Rằng cách đây vài ngày Yến có gặp lại người tình cũ, cái kẻ bội bạc đã hắt hủi cô ngay trước ngày cưới ấy và ăn nằm với anh ta. Giờ thì Yến muốn trả thù, muốn “bổn cũ soạn lại”, vác bụng bầu về ăn vạ anh ta. Yến không chắc mấy lần ân ái đó có “kết quả” không nên xin chồng chị “giúp” mình.
– Cô ấy xin một đứa thì anh cho… Đằng nào cũng thừa mà em – Chồng chị nói một cách điềm nhiên: Anh chẳng có tình cảm gì với Yến cả. Anh bắt cô ta mặc váy của em, làm tóc giống em để tưởng tượng đó là em mà thôi. Ngoài em ra anh không có tư tình với ai khác.
Chị nghe chuyện mà chỉ muốn phá lên cười lớn. Đây là câu chuyện nực cười nhất mà chị từng nghe. Chị đang muốn chửi mắng cho gã chồng đốn mạt của chị một trận thì nghe tiếng con khóc. Chị vội chạy sang bế con vỗ về. Lửa giận cũng tiêu tan. Ban nãy chị đã định nói ly hôn nhưng giờ, ôm con trong tay, chị không dám nghĩ tới điều đó nữa. Con chị còn quá nhỏ, chị thì vừa mới đi làm trở lại, chưa có gì ổn định, giờ gia đình mà còn gặp biến lớn nữa chị không còn biết nương tựa vào đâu.
Vòng tay của chồng từ sau ôm lấy chị, giọng anh nhỏ nhẹ:
– Em hãy tin anh. Là anh giúp cô ấy trả thù chứ anh hoàn toàn không có ý niệm gì khác. Em biết cô ấy đau khổ thế nào rồi đấy. Em yêu quý, thân thiết cô ấy bao lâu nay chắc em phải hiểu chứ… Mà cô ấy giúp đỡ anh bao nhiêu, việc nhà anh không có Yến em cũng vất vả mà…
Chị cắn chặt răng mình, gật đầu. Hãy coi như đó là chuyện tình một đêm, anh chỉ có người mua vui cho một đêm mà thôi… Anh vẫn là chồng chị, là bố của con chị…
Phút ân ái với vợ cũ sau 2 năm ly hôn
ôi khựng người lại. Tôi nhớ về Mai. Tôi còn yêu Ngọc. Nhưng tôi không thể có lỗi với Mai. |
Cay đắng nhìn những giọt nước mắt của chồng tôi
Tôi muốn ôm chồng tôi. Tôi muốn quỳ xuống xin anh ấy tha thứ nhưng liệu mọi thứ có còn kịp nữa không |