Tôi cưới được hơn 5 năm, có một con trai lên 4 tuổi. Chồng học cùng lớp đại học với tôi, chúng tôi chơi thân đến năm thứ 4 mới yêu đương, ra trường một năm thì cưới.
Hai đứa cùng học kinh tế nhưng ra trường làm trái ngành, tôi làm phiên dịch cho một khách sạn lớn còn chồng xin bên công trình. Thu nhập khá ổn định. Cưới nhau mấy một năm chúng tôi vay mượn cộng với ít tiền tiết kiệm cũng mua được một căn hộ chung cư, cuộc sống nói chung rất ổn.
Tôi hay phải đi công tác theo sếp, vì tôi là người phiên dịch chính. Nhiều lúc nghĩ cũng thương chồng con, nhưng thật may anh thông cảm, anh bảo tôi cứ lo lắng công việc thật tốt, anh tự thu xếp được.
Một ngày, tôi trở về sau chuyến công tác dài 1 tuần. Lúc đang đứng nấu cơm thì con trai 4 tuổi chạy từ trong phòng ra, xòe chiếc bao cao su trước mặt tôi nói: “Mẹ ơi, mẹ bóc kẹo cho con ăn”. Tôi choáng váng, hỏi con lấy ở đâu. Thằng bé bảo con lục cặp của bố đấy.
Tôi choáng lắm nhưng cố tỏ ra vui vẻ bảo con, cái này không phải kẹo, không ăn được, đưa mẹ vứt đi, rồi tôi lấy cho thằng bé gói bim bim.
Hôm đó chồng về, anh vui vẻ, cứ ôm ấp tôi kêu nhớ vợ nọ kia. Tôi vẫn tỏ ra vui vẻ nhưng trong lòng như lửa đốt. Tôi có nên hỏi thẳng anh không, vợ chồng tôi trước giờ không hề dùng đến thứ này. Tôi phải làm sao đây?