Tôi và vợ đến với nhau khi cả hai đã từng trải qua nhiều đổ vỡ trong tình cảm. Nói ra thì thật dài, nhưng chúng tôi biết nhau từ khi còn học cấp 3. Tôi hơn cô ấy 2 tuổi, cô ấy không phải người ở quê tôi mà về sống cùng bác gái bên nhà ngoại. Sau đó cả hai vào đại học, cũng không có liên lạc gì, chỉ đến khi dùng facebook mới kết bạn, thỉnh thoảng hỏi thăm nhau nói chuyện.
Thời điểm đó cả tôi và cô ấy đều đã có người yêu. Tôi yêu một người ngay từ khi đặt chân xuống Hà Nội học, tình cảm vô cùng tốt đẹp, tôi luôn nghĩ sẽ xác định lâu dài với người đó. Cho đến tận khi tôi ra trường, muốn đưa cô ấy về ra mắt gia đình thì đột ngột cô ấy nói chia tay, lý do là suy nghĩ không hợp nhau. Tôi níu kéo nhưng không được, vậy mà chưa đầy 2 tháng sau, cô ấy làm đám cưới với một thiếu gia con nhà giàu có. Tôi ngã ngửa, đau đớn khi biết rõ nguồn cơn sự việc. Tôi không về quê mà ở lại Hà Nội xin việc luôn.
Thời gian tôi yêu người ấy cũng là thời gian em say đắm bên mối tình đầu của mình. Chàng trai này quê ở Bắc Ninh, thấy em khoe ảnh suốt, chúng tôi thỉnh thoảng vẫn vào bình luận xã giao. Thế nhưng đột ngột một ngày, tôi thấy em nhắn tin cho tôi rủ đi uống nước. Hai đứa gặp nhau, em bảo buồn quá mà không có ai nói chuyện nên gọi tôi. Cũng từ lần đó, chúng tôi liên lạc thường xuyên hơn.
Vậy mà cũng tận đến khi em ra trường, tức là hoảng 2 năm sau đó, chúng tôi mới yêu nhau chính thức. Rồi khoảng 2 năm nữa thì quyết định làm đám cưới, lúc này cả hai đứa đều đã ổn định công việc, gia đình giục lắm rồi. Bản thân tôi thì yêu em rất thật lòng, cũng không tơ vương gì người cũ nữa. Nhưng tôi luôn có cảm giác em vẫn nhớ nhung mối tình đầu, tôi chưa bao giờ hỏi lý do vì sao ngày xưa em chia tay, và em cũng không bao giờ nói.
Chúng tôi sống với nhau bình lặng, em là người ít nói, kín kẽ và dịu dàng. Thời gian trôi qua có nhiều thay đổi, vợ chồng tôi mua được nhà, ra ở riêng. Vợ sinh cho tôi một cô công chúa ngoan ngoãn và xinh đẹp. Thế nhưng, gần đây cuộc sống vợ chồng tôi có nhiều bất ổn, tôi thấy vợ rất lạ, cô ấy dường như hay trốn tránh tôi, tâm trạng có vẻ thất thường.
Thế rồi một ngày tôi vào facebook trên máy tính vợ, cô ấy còn chưa thoát, vô tình đọc được tin nhắn của vợ với một người đàn ông khác. Tôi sững sờ nhận ra đó chính là mối tình đầu năm xưa.
Hôm đó chúng tôi cãi nhau một trận kịch liệt. Cuối cùng, cô ấy thú nhận thẳng thừng đã gặp lại người cũ, họ qua lại với nhau. Cô ấy nhận ra còn yêu anh ta rất nhiều, người đó cũng muốn vợ tôi ly dị để nối lại với nhau.
Tôi sững sờ, đau khổ, thật sự tôi còn rất yêu và muốn giữ gia đình này. Nếu có thể tôi sẵn sàng cho cô ấy cơ hội quay lại, thế nhưng vợ ráo hoảnh nói với tôi: “Thôi mình chia tay đi anh, 10 năm bên anh cũng không bằng một đêm bên anh ấy”.
Tôi run lên vì tức giận, thật sự nhìn dáng vẻ trơ trẽn của cô ấy lúc đó, tôi không tin nổi đây là người phụ nữ bên mình cả chục năm trời. Vợ nói cái gì không nên nữa thì đừng gượng ép, bao năm qua sống với tôi cô ấy không hạnh phúc, chi bằng sớm giải thoát cho nhau.
Tôi sốc lắm, đến nước này thật chẳng còn gì mà nói nữa, tôi thấy thất vọng, chán chường vô cùng. Giờ tôi thật sự hoang mang lắm…