Tôi và anh quen nhau từ thuở còn sinh viên, mối tình kéo dài gần 5 năm trời rất sâu đậm. Trong thời gian yêu nhau, 2 đứa cũng xác định ra trường sẽ làm đám cưới, nhưng thời điểm đó tôi chưa có công việc nên mẹ anh không đồng ý. Cuối cùng, tôi thi đỗ công chức ở quê, chuyển về quê sinh sống và làm việc, mối tình của chúng tôi đứng trước nguy cơ đứt gánh giữa đường.
Thế nhưng, thời gian tôi về quê làm việc, chúng tôi vẫn thường xuyên chuyện trò. Những ngày nghỉ, anh vẫn bắt xe từ Hà Nội lên nhà tôi, thỉnh thoảng tôi cũng xuống thăm anh. Khoảng cách, xa xôi chỉ làm nỗi nhớ thương của chúng tôi thêm da diết.
Gần 3 năm trời tôi và anh cứ dùng dằng như thế. Bố mẹ tôi sốt ruột, bảo không lấy được thì chấp nhận đi, coi như 2 đứa không có duyên, chứ cứ như thế này, mẹ sợ tôi quá lữa nhỡ thì. Vì lúc đó, tôi đã gần 27 tuổi rồi.
Cuối cùng, dưới sức ép của gia đình, tôi buộc phải dứt khoát chia tay anh. Hôm đó, chúng tôi đã khóc rất nhiều, tôi đau đớn đến ốm liệt cả tuần trời. Đêm nào tôi cũng bị nỗi nhớ anh dày vò, nằm ngủ mà nước mắt cứ chảy ra, tôi sút cân, làm việc chểnh mảng, chán nản tưởng không vực dậy nổi.
Gần 1 năm sau, mẹ tôi nhờ người mai mối cho tôi một đám. Tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều, gật đầu đồng ý, dù sao với tôi bây giờ, việc lấy ai cũng không còn quan trọng nữa.
Người mẹ tôi mai mối hơn tôi 2 tuổi, anh hiện đang là bác sĩ. Cưới nhau xong, cuộc hôn nhân của tôi tương đối yên ổn. Chồng tôi hiền lành, sống có trách nhiệm, kinh tế gia đình ổn định, nói chung tôi gần như không phải lo nghĩ gì.
Năm tháng qua tôi luôn sống cảnh “đồng sàng dị mộng” (Ảnh minh họa) |
Duy chỉ một điều khiến tôi cứ day dứt mãi, đó là hình bóng người cũ chẳng giây phút nào phai mờ trong tâm trí tôi. Ở cạnh chồng mà tôi chỉ nghĩ đến anh, nhìn thấy chồng làm việc gì tôi cũng tìm kiếm bóng dáng của người yêu cũ. Thậm chí, mỗi đêm 2 vợ chồng gần gũi, tôi cứ nhắm mắt, tưởng tượng người đàn ông đang cùng mình là người cũ. Tôi có thai, rồi sinh cu Bin, tên con trai tôi cũng đặt theo tên mà ngày trước khi còn yêu anh, 2 đứa hay bảo sau này sẽ đặt cho con. Tôi sống đồng sàng dị mộng bao nhiêu năm tháng.
Sống với chồng, chồng tốt với tôi bao nhiêu càng làm nỗi nhớ trong tôi lớn bấy nhiêu, thứ tình dang dở lúc nào cũng khiến người ta hối tiếc, chưa kể chúng tôi chia tay không phải vì hết yêu, mà chỉ là do hữu duyên vô phận.
Tôi vẫn âm thầm dõi theo anh, mấy năm rồi mà anh vẫn chưa lấy vợ. Đứa bạn chơi chung với tôi và anh ngày xưa nói, từ hồi tôi lấy chồng, anh không yêu thêm người nào khác. Trong câu chuyện của anh, hễ nhắc đến tên tôi là anh lại tỏ vẻ đau thương không che giấu nổi.
Chỉ có chồng tôi là không biết gì, anh không hề biết trước khi lấy anh, tôi lại có mối tình sâu nặng đến vậy. Anh vẫn tốt với tôi, ân cần quan tâm tôi từng chút một.
Con người tôi bây giờ như chia thành 2 nửa, 1 nửa tôi sống vì trách nhiệm với chồng, còn 1 nửa tôi luôn hướng về người cũ. Tôi biết mình làm thế là có lỗi với chồng nhiều lắm, anh là người chồng, người cha tốt. Nhưng tôi thật sự không làm chủ được cảm xúc của mình. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không, tôi cần lắm một lời chia sẻ ngay lúc này.
Mẹ anh kiên quyết phản đối vì nói tôi có tướng sát chồng
(Chia sẻ) – Mẹ anh cho rằng tôi có tướng sát chồng nên một mực phản đối… |
Phải làm gì khi cái bóng người cũ trong lòng chồng quá lớn
(Chia sẻ) – Trong lòng tôi bây giờ, phần thì thương anh, phần thì hờn giận. Tôi cũng thương cho thân mình nữa. |
Muốn hòa hợp với mẹ chồng, các nàng dâu đừng bỏ qua bài viết này
(Chia sẻ) – Từ xưa tới nay, mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu luôn khiến các chị em phải đau đầu. Hãy cũng tham khảo một số bí quyết dưới đây để cải thiện mối quan hệ này nhé. |