Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm thì quyết định tiến tới hôn nhân. Hai đứa đều không còn trẻ tuổi, chính vì thế khi yêu nhau cũng đã xác định gắn bó lâu dài. Thêm nữa, trước khi đến với nhau, cả tôi với anh đều trải qua một lần đổ vỡ với mối tình đầu. Hoàn cảnh giống nhau, thành ra chúng tôi rất thấu hiểu, đồng cảm với nhau.
Ngày trước, tôi cũng từng yêu say đắm một người đến 5 năm, nhưng vì gia đình anh phản đối vì chúng tôi không hợp tuổi nên ngậm ngùi chia tay. Còn về phần anh bây giờ, thì yêu một cô gái cũng 3, 4 năm trời nhưng nhà cô ấy ở tận Sài Gòn, quá xa xôi cách trở nên cũng thôi. Nghe đâu, cô ấy chỉ ra Hà Nội học đại học, ở cùng bà ngoại một thời gian, sau đó bố mẹ bắt về trong Nam lập nghiệp.
Chúng tôi yêu nhau một thời gian, thấy điều kiện cũng phù hợp, hơn nữa gia đình cũng vun vào nên quyết làm đám cưới, chứ thú thực trong lòng tôi khi đó, vẫn chưa nguôi ngoai nỗi nhớ về người cũ. Bản thân anh cũng thế, cứ có gì đó vô hình ngăn cách giữa chúng tôi mà cả hai không có cách nào phá vỡ được. Nhiều khi tôi cũng thấy chán, nhưng rồi lại tự an ủi mình, thôi thì sau lấy nhau về biết đâu lại khác.
Gần cưới, người cũ liên lạc lại với tôi. Anh nói nghe tin tôi sắp lấy chồng, chẳng hiểu sao lúc ấy tim tôi nhói lên kinh khủng, nỗi nhớ xưa cũ lại cồn cào. Nói chuyện vài ngày, tôi và anh gặp nhau. Hôm đó lúc ăn xong, anh ôm tôi chặt. Tôi nhắn tin cho chồng sắp cưới, bảo rằng tối nay bận việc nên không nói chuyện được. Anh cũng nói với tôi hôm nay phải đi sinh nhật anh bạn cùng cơ quan.
Tắt máy, tôi theo người cũ vào nhà nghỉ. Thế nhưng trái đất thật tròn và lắm nỗi éo le, khi tôi vừa lấy chìa khóa xong thì có tiếng xe máy phi vào. Tôi quay ra, rụng rời khi thấy anh đi cùng một cô gái, chính là người yêu cũ ngày xưa. Hai chúng tôi nhìn nhau, chết trân không nói nổi một lời nào…
Chỉ còn chưa đầy 2 tuần nữa là đám cưới diễn ra. Bố mẹ tôi đã mời xong xuôi, nhà anh cũng thế, mọi người ai cũng tấp nập cho đám cưới của hai đứa, duy chỉ có chúng tôi là chững lại. Cả hai giờ khó đối diện nhau, cũng chẳng có quyền trách cứ nhau… Tôi nên làm thế nào bây giờ đây?