Cưới nhau gần 3 năm, vợ mới sinh con được gần 6 tháng. Tôi làm trong ngành Dược, còn vợ là nhân viên truyền thông, từ lúc cô ấy bầu bí rồi sinh con đến giờ cũng nghỉ làm, ở nhà chăm nom con cái.
Chúng tôi yêu nhau gần 2 năm mới cưới, vợ tôi xinh đẹp, thông minh, cuốn hút. Ngày trước tôi cũng phải kiên trì theo đuổi, trồng cây si mãi mới nhận được cái gật đầu của vợ.
Cưới nhau xong, bố mẹ tôi mua cho 2 đứa một căn chung cư nhỏ, dù không quá rộng rãi nhưng được cái tiện nghi, thoải mái. Tôi yêu vợ nên cũng quan tâm, chiều em lắm, hết giờ về là về ngay cùng phụ vợ cơm nước.
Em là người thông minh, khéo léo, ăn nói được, chính vì thế được lòng mọi người lắm, bạn bè tôi ai cũng khen ngợi hết lời.
Cách đây hai hôm, tôi đi làm nhưng được về sớm do đã gặp khách hàng xong. Về gọi cửa mãi không thấy vợ, tôi đang định mở cửa thì thấy vợ xồng xộc bật cửa ra, trên tay cầm túi rác nhờ tôi đi đổ. Tôi ngỡ ngàng nhìn vợ, trời thì lạnh mà cô ấy mặc mỗi chiếc váy ngủ hai dây, mặt mũi bơ phờ. Tôi bảo đợi anh vào nhà đã thì vợ nằng nặc đẩy tôi ra. Nghi có gì mờ ám, tôi đẩy mạnh vợ vào, đập vào mắt là cảnh cậu bạn thân nhất của tôi đang ngồi co ro ở sô pha, vẻ mặt còn nguyên nét sợ hãi.
Khỏi cần nói tôi đã biết ngay chuyện gì đã xảy ra. Máu nóng bốc lên, tôi túm chặt tay vợ, tát cho cô ta một cái. Hai kẻ tội lỗi quỳ gục xuống xin lỗi tôi. Tôi hỏi vợ, cô ta ấp úng thanh minh. Tôi càng nghĩ càng uất ức, có chết tôi cũng không ngờ vợ và bạn thân lại có thể qua mặt tôi như thế. Tối hôm đấy, tôi ép vợ khai ra mọi chuyện, vợ khóc lóc thú nhận với tôi, hai người họ qua lại với nhau được hơn 2 tháng nay rồi.
Tôi bỏ nhà đi từ hôm đó vợ gọi điện nhưng tôi không nghe. Làm sao tôi có thể bỏ qua được chuyện này, khi mà một người là vợ, một người là bạn thân chí cốt…