Vợ chồng tôi kết hôn được 4 năm, có một con gái lên 3 tuổi. Ngày trước khi mới cưới nhau vợ là người nhanh nhẹn, tháo vát, rất được lòng gia đình. Nhưng chỉ sau có hơn 2 năm, cô ấy thay đổi chóng mặt. Tôi không hiểu vì lý do gì, nhưng cô ấy chua ngoa, đanh đá, ghê gớm, không coi ai ra gì cả.
Tôi là dân công trình, còn vợ làm trong một công ty giải trí. Công việc của cả hai đều tương đối bận. Tuy nhiên sau một thời gian tôi quyết định về mở cửa hàng game kinh doanh riêng.
Tiết kiệm được một chút vốn, nhưng tôi muốn làm to nên phải huy động thêm vốn bên ngoài. Phía nhà vợ tôi, anh trai cô ấy mới đi Hàn về, chính anh chủ động bảo nếu tôi cần thì cứ bảo với anh. Tôi nghĩ đi nghĩ lại, dù sao vay người nhà cũng tốt nên quyết định vay 300 triệu, có giấy tờ đàng hoàng, không lời lãi gì, anh vợ bảo giúp đỡ vợ chồng tôi là chính.
Việc kinh doanh của tôi mới bắt đầu nên còn khó khăn. Tuy nhiên nghề này cũng có tương lai nên tôi không lo lắng gì nhiều. Mọi chuyện sẽ thật êm đẹp nếu vợ tôi không thay đổi, cô ấy ngày càng quá quắt.
Tôi cảm tưởng vợ đang lên mặt với tôi vì tôi nhờ vả nhà cô ấy. Tôi không tự khoa trương, nhưng tôi tự nhận thấy mình chẳng phải kẻ không biết điều gì. Tôi cũng chịu khó đỡ đần việc nhà cho vợ, không cờ bạc, nhậu nhẹt. Vậy mà vợ tôi chẳng bao giờ vừa ý. Cô ấy lu loa, chửi chồng như phá rào.
Có lần, tôi đi mua ít đồ, tắc đường nên về muộn. Vừa vào đến nhà đã thấy vợ đằng đằng sát khí tay chống nạnh gầm lên: “Anh chết ở đâu giờ mới mờ về. Mấy giờ rồi mà không cơm nước, lại đợi con này về hầu sao. Ở nhà suốt ngày, nhong nhóng như thế ai mà chịu nổi”. Tôi bực lắm, bởi cô ấy đang bóng gió đến cả bố mẹ tôi.
Giận vợ nhưng tôi cố nhịn vì không muốn bé xé ra to, ai ngờ cô ấy bảo: “Anh điếc à, anh có nghe tôi nói gì không. Đã lười đã dốt còn điếc, tôi vô phúc quá”.
Vợ cà khịa với tôi chưa đủ, cô ấy còn ăn nói xấc xược, láo lếu với cả bố mẹ chồng. Mẹ tôi hiền lành nên cô ấy càng được thể.
Tôi chán lắm, gia đình giờ chẳng ra hồn gì cả. Cô ấy cứ đi thì thôi, nhưng về cái là đá thúng đụng nia. Chửi con nhưng toàn vóng vót sang cả bố mẹ chồng. Có lần tôi giận quá, tát cô ấy một cái. Cô ấy ăn vạ mà cả xóm chạy sang, xấu mặt vô cùng.
Thật sự giờ tôi chán vợ quá, tôi không biết làm sao để cô ấy thay đổi cả. Tôi chỉ muốn ly dị ngay cho yên thân, nhưng nghĩ đến khoản nợ treo trước mắt, tôi lại lo lắng. Hơn nữa tôi cũng không muốn mang tiếng là kẻ bội tình. Tôi nên làm gì đây?