Tôi 29 tuổi, hiện đang là trưởng phòng một công ty xuất nhập khẩu nông sản. Công việc tốt, lương cao, tôi cũng có người yêu được 2 năm rồi. Tôi đã đưa em về nhà, bố mẹ tôi rất quý, hai đứa cũng đi lại, định ra tết là tổ chức.
Đàn ông thành đạt thường hay nhậu nhẹt, chơi bời, hát hò, tôi cũng không phải là ngoại lệ. Tôi hay tụ tập, có lần đi hát hò, tôi quen Phương, một nhân viên quán hát, thấy em vui vẻ, dễ gần, lại nghĩ làm ở quán hát cũng dễ nên tôi à ơi, tán tỉnh. Ai ngờ Phương thích tôi thật, quấn quýt, suốt ngày nói nhớ nhung, mong chờ.
Phải nói Phương rất xinh, nét đẹp trẻ trung, dịu dàng, đúng chất gái quê ra phố, mà kiểu con gái này tôi thấy rất thú vị.
Tôi bảo thích cô ấy, Phương nồng nàn đáp lại, trong thâm tâm tôi vẫn nghĩ, cô ấy làm cái nghề này chắc cũng chẳng “còn” gì.
Thế mà cứ mỗi lúc tôi lại bị cuốn vào mối quan hệ đó… Điều tôi kì lạ là ở chỗ tôi không nghĩ tới chuyện đưa em lên giường sau một vài tuần như với những cô gái khác mặc dù vẻ ngoài của em chắc chắn phải khiến người ta muốn làm chuyện đó ngay ấy chứ. Chúng tôi cứ trò chuyện, thi thoảng gặp nhau bên ngoài, đi chơi, đi ăn uống và… chia tay nhau ra về vậy thôi.
Đến tận tháng thứ 3, tôi và em mới đưa nhau vào nhà nghỉ. Tôi đã nghĩ cô ấy thật nóng bỏng, làm tôi ngợp bởi các chiêu trò, nhưng thật không ngờ, cô ấy tỏ ra đau đớn, lúc xong việc, tôi chết điếng khi phát hiện cô ấy vẫn còn con gái… Đêm đó, tôi ôm cô ấy, cả đêm thao thức không ngủ nổi, trong đầu nghĩ linh tinh đủ chuyện.
Từ hôm đó, tôi không dám gặp em, trong lòng thấy có lỗi vô cùng. Tôi có người yêu rồi, tôi cũng không dám đối mặt với cô ấy, sao tôi lại làm ra chuyện tệ hại này… Lần đầu tiên tôi có cảm giác yêu và nhớ một người đến thế dù tôi đã từng lên giường với bao cô gái. Chẳng lẽ giờ tôi lại giũ bỏ mọi thứ để đến bên em, phụ bạc cả cô gái tốt mấy năm qua vẫn cứ đợi tôi ở nhà? Tôi phát điên mất, tôi phải làm sao đây?