Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây: Câu chuyện của người bạn học
Một người bạn của tôi kinh doanh về thực phẩm sạch, một ngày anh ta đến tìm tôi, nói là cần tiền để quay vòng gấp.
Tôi vì muốn giảm bớt gánh nặng trong tâm cho anh ấy, liền mua thức ăn sạch của anh, để anh ấy có thu nhập. Nhưng anh ấy lại cho rằng tôi là người có nhiều tiền, cách vài ngày, đều mang một đống sản phẩm mới đến nói với tôi rằng những thực phẩm này rất tốt cho sức khỏe.
Tôi nghĩ rằng chắc anh ấy lại thiếu tiền, vì vậy đã mua cho anh ấy rất nhiều.
Lúc ấy, tôi cũng bóng gió nói với anh ấy rằng thu nhập của tôi cũng không cao, mà thức ăn sạch trong nhà đã trữ quá nhiều rồi, nên tạm thời không có nhu cầu mua nữa.
Anh ấy cười nói rằng anh ấy hiểu, tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ tự biết mà không đến chào hàng nữa.
Nhưng không ngờ anh ấy lại mang một đống sản phẩm mới nhập khẩu từ nước ngoài đến chỗ tôi, gắng sức thuyết phục tôi mua, nói rằng để cảm ơn sự ủng hộ của tôi, ngoài việc giảm giá ra, còn có thể bán nợ, khi nào tôi có tiền trả anh ấy sau cũng được.
Tôi nghe xong cảm thấy rất tức giận, lần này tôi cương quyết không mua. Tôi mở cửa nói với anh ấy, đừng coi tôi như là kẻ ngốc, lợi dụng lòng tốt của tôi mà biến tôi thành kẻ tiêu tiền một cách hoang phí bừa bãi.
Anh ấy nghe xong đỏ mặt tức giận, quở trách tôi một cách vô lý rồi rời đi. Từ đó về sau, tôi và anh ấy không liên lạc với nhau nữa.
Câu chuyện trên chính dẫn chứng của VÔ MINH, một hành vi “chấp mê bất ngộ”, tức là không chịu hiểu, không chịu giác ngộ ra. Vô minh là yếu tố đầu tiên trong nguyên lý Duyên khởi với mười hai nhân duyên, là những nguyên nhân làm con người vướng trong Luân hồi, một trong ba phiền não, và khâu cuối cùng của mười trói buộc.
Vô minh được xem là gốc của mọi bất thiện trong thế gian và cũng là một đặc tính của Khổ.
“Vô minh” chính là điều rất khủng khiếp, nó khiến người ta không nhận ra được sai lầm, thậm chí tin rằng mình là đúng, không nghe khuyên nhủ của người khác, mà làm theo vọng tưởng của mình. Vậy cũng nói, người vô minh là đáng sợ nhất.
Vậy muốn phá bỏ hay khắc phục tình trạng vô minh để mở rộng sự hiểu biết và tìm thấy trí tuệ thì nên làm thế nào. Thay đổi vô minh thực ra rất khó, con người có quá nhiều xu hướng khác nhau, từ bản chất cơ thể cho đến giáo dục, từ truyền thống cho đến kinh nghiệm cá nhân, từ hoàn cảnh cho đến những định hướng tư lợi, mà tất cả những thứ ấy đều là hậu quả của nghiệp tích lũy từ trước. Quả thật hết sức khó để có thể tìm ra một phương thức chung có tính cách phổ cập, thích ứng cho tất cả mọi người. Vì thế cũng không nên lấy làm lạ là chung quanh ta “mỗi người tu một cách”, các tông phái, chi phái thì “nhiều vô kể”, và sách giảng thì cũng đủ loại. Thật ra thì đấy là các phương cách khác nhau mà Đạo Pháp dùng để thích ứng với sự đa dạng của chúng sinh, hay nói một cách giản dị là để thích ứng với cái vô minh và cái ngã của từng người mà thôi.
Vô minh quả thật là phức tạp và đa dạng, do đó việc tu tập nếu muốn thực sự “hữu hiệu” thì cũng đành phải chạy theo sự đa dạng và phức tạp đó. Thế nhưng may mắn thay cứu cánh của Đạo Pháp thì lúc nào cũng chỉ là một: đấy là Trí Tuệ. Dù phải vướng mắc trong bối cảnh hỗn tạp do nghiệp và cơ duyên tạo ra, thế nhưng ta cũng nên luôn cố gắng nhìn xa hơn và sâu hơn trước những biến cố quen thuộc đang xảy ra chung quanh.