Em mới cưới và dọn về nhà chồng ở được một tháng. Nói chung bố chồng em thì hiền, tốt nhưng mẹ chồng cứ để ý, soi mói từng việc em làm. Bực nhất là bà không nói chuyện, góp ý thẳng thắn với em mà cứ “ bóng gió” hoặc là “mách tội” con dâu với con trai một cách thậm thụt.
Em mới về, ăn cơm cùng cả nhà được vài bữa mẹ chồng đã phân công “ từ nay ba mẹ lo gạo, tiền điện, tiền nước, các con đi chợ lo thức ăn…”. Em nghĩ “ba mẹ già rồi, không tiện đi chợ vậy cũng đúng” nên không có ý kiến. Nhưng khổ nỗi em đi làm từ thứ 2 đến thứ 7 thì làm gì có điều kiện đi chợ mỗi ngày. Thế là chủ nhật ở nhà em hò chồng ra siêu thị khuân các loại thực phẩm về xếp vào tủ lạnh để trong tuần ăn dần. Tưởng thế là xong, nào ngờ đợi em đi vắng mẹ chồng than thở với chồng và bố chồng “con này hoang phí, mua gì mua lắm ăn bao giờ cho hết? Trẻ mà không tiết kiệm, già chẳng có cái bát mẻ mà ăn…”. Hôm sau chồng dùng đúng giọng trịch thượng của mẹ “giáo dục” lại em “em mua gì mà lắm đồ ăn vậy….?”. Tất nhiên là em không phục nên cãi lại. Tối hôm đó hai vợ chồng em lên phòng xong ở dưới bếp xong chảo kêu loảng xoảng. Giọng mẹ chồng cao vút “cả đời tao ở không sao, chúng mày mới về có một tuần cái cống đã tắc!!!”.
Ảnh minh họa |
Sau sự việc đó em thực thi chính sách “tiết kiệm”, đồ ăn bữa nào, căn chừng nào cho vừa đủ em cho vào từng bịch nilon, từng hộp, có ghi chú đàng hoàng. Mất công là thế nhưng mẹ chồng cũng chẳng hài lòng. Giọng bà cứ lanh lảnh, động tác thì rung chuyển khiến em gai gai cột sống. Mãi đến buổi sáng em nấu mì được chồng “nhắc khéo”: “Em cho ít thịt để phần bố mẹ nữa”. Em mới nhận ra ý trách con dâu keo kiệt của mẹ chồng. Nói thật lần này em quá bực mình vứt cả bát đũa ôm bụng đói dắt xe đi làm ngay lập tức. Thế này cũng không được, thế kia cũng không được, kiểu gì em cũng bị phê phán thôi. Nhưng bực nhất là lão chồng em, ba phải không có cính kiến. Dù là mẹ chồng đanh đá, bắt nạt này khác nhưng được chồng hiểu, thông cảm là em nhẹ nhõm. Đằng này chồng em chẳng phân biệt phải trái, cứ nói được là nói, đòi hỏi được là đòi hỏi.
Tối về, bước chân vào nhà em đã thấy mẹ chồng mặt mày tươi tỉnh khác thường ngày. Đợi ăn cơm xong bà mới nói nhẹ nhàng: “Ngày mai giỗ ông ngoại. Mẹ thì bận đi với bạn, bố với chồng con đi ăn đám giỗ. Mẹ hẹn các anh chị đến bữa tối hãy về. Con ở nhà lo đi chợ, chuẩn bị làm cơm cúng…”. Tôi đặt đũa xuống, nghe không gian lặng ngắt như báo hiện một cơn bão đến. Thở ra một câu còn nhẹ hơn lúc trước của mẹ: “Con chịu ạ. Nếu mẹ chỉ đạo con phụ mẹ thì được, tự mình chuẩn bị đám giỗ, con chưa làm bao giờ”.
Lần đầu làm… mẹ chồng
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Khi mình mở lòng ra, thương con dâu như con gái, con dâu chắc chắn sẽ thương lại mình như mẹ ruột. |